[Review] Cho Tôi Xin Một Vé Đi Tuổi Thơ - Giấc mơ của mọi người trẻ

    Bài viết của: Nhung Nhung
    Ngày viết: 16/04/2019 04:04:51

    Tôi và đám bạn thân chung xóm mỗi khi gặp nhau, vẫn kể cho nhau nghe những câu chuyện tuổi thơ khi chúng tôi còn nhỏ. Không hiểu sao, những câu chuyện nhàm chán cũ rích này, lại khiến chúng tôi cười vui không ngớt. Những kỷ niệm thời trẻ trâu ùa về, những việc làm ngớ ngẩn, những suy nghĩ ngây dại... nhưng nó lại làm tim chúng tôi ấm áp.

    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ chính là bức tranh sống động, đặc tả một cách sắc nét những câu chuyện tuổi thơ, để đánh thức tâm hồn của những ai đã từng là trẻ con ngày xưa ấy.

    Phiên tòa của những 'vị thẩm phán' trẻ con

    Cuốn sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ kể về bốn bạn nhỏ tên là Mùi, Tủn, Tí Sún và Hải Cò. Câu chuyện mở đầu bằng một câu cảm thán của cậu bé 8 tuổi nhưng tâm hồn thì chẳng khác nào một ông cụ non: “Một ngày tôi thấy cuộc sống thật là buồn chán và tẻ nhạt”.

    Cứ mỗi buổi sáng mẹ cu Mùi lại đánh thức cậu, dù cậu vẫn vùi mình vào giấc ngủ, cậu nghĩ việc lặp đi lặp lại này sẽ vô cùng nhàm chán. Thế là cậu, cùng với lũ bạn đã nảy ra ý tưởng mới để thay đổi cuộc sống tẻ nhạt xung quanh mình. Những trò nghịch ngợm, những tình huống khôi hài sau đó mà tác giả tạo ra, đã mang đến nụ cười cho đọc giả.

    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ

    Dù trí tưởng tượng của bạn có phong phú đến đâu, bạn cũng sẽ không thể nào hình dung được, khi đám trẻ con gọi cuốn tập là cái chân, gọi chó là bàn ủi, cái miệng là cánh tay, nói đi chợ thay cho đi ngủ, cái giếng thay cho cái cặp. Trong thế giới tưởng tượng ấy, những cô cậu bé này nghiễm nhiên trở thành nhân vật mà mình ao ước trở thành bấy lâu. Theo đó, Mùi làm hiệu trưởng, Tủn là tiếp viên hàng không, Tí Sún là Bạch Tuyết, còn Hải Cò làm cảnh sát trưởng. Không chỉ muốn thay đổi bản thân, nhóm bạn còn muốn xoay chuyển nền giáo dục khi sáng tạo ra bảng cửu chương mới. Rằng 2 nhân 2 nhất định phải bằng 8 hoặc bằng bao nhiêu cũng được, chứ không phải là 4 như thường lệ.

    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ như một thước phim quay chậm đưa người đọc trở về với những ký ức tuổi ấu thơ. Những kỷ niệm đẹp trong veo và những trò nghịch dại vô cùng thú vị. Và trong mỗi chúng ta, ai cũng đã từng là Hải Cò, là Tí Sún, luôn nuôi ý nghĩ sẽ tìm ra kho báu đến mức đào xới tung cả khu vườn. Rồi ai cũng đã từng có những “cuộc tình” điên rồ nhưng vô tư như Mùi và Tủn. Bất cứ ai khi đọc cuốn sách “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” đều không thể nhịn cười.

    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ

    Thế nhưng, sau những trận cười khoái chí ấy, chúng ta lại chạnh lòng khi bốn đứa trẻ mở ra phiên toà phán xét lỗi lầm người lớn. Mỗi đứa đều đưa ra những lỗi lầm mà ba mẹ chúng đã gây ra. Đọc đến những dòng chữ này, có lẽ rất nhiều bậc phụ huynh phải giật mình tự hỏi rằng: liệu cách giáo dục con cái của chúng ta đã đúng đắn hay chưa? Họ đã thực sự lắng nghe tâm tư nguyện vọng của con, hay vẫn luôn nghĩ rằng trẻ con chỉ cần lớn lên theo hành trình ba mẹ đã đo đếm sẵn.

    Nội dung chữ ghi ở đây

    Vượt qua những giá trị mua vui, hồi tưởng về tuổi thơ, Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ chính là hồi chuông cảnh tỉnh cho các bậc phụ huynh rằng không phải đứa trẻ nào cũng thông minh kiệt xuất để trở thành vĩ nhân. Nhưng trước tiên, hãy lắng nghe con và để con được lớn lên với tuổi thơ trong veo đong đầy những kỷ niệm đẹp.

    Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ 1

    Nguyễn Nhật Ánh viết thêm một câu chuyện nhỏ nhưng vô cùng cảm động về việc Cu Mùi, Tủn, Tí Sún, Hải Cò đã nhận nuôi những chú chó con đi lạc, nhịn ăn nhịn mặc để chăm sóc chúng, lại còn vất vả kỳ công làm huấn luyện viên. Nhưng sau đó, những chú chó con dần biến mất một cách bí ẩn, cùng với việc bốn đứa trẻ nhận ra, những chú chó ấy đã trở thành miếng mồi béo bổ trên bàn nhậu của các bậc phụ huynh. Niềm tin vụn vỡ khi những người bạn thân bị giết hại tàn nhẫn. Có lẽ hình ảnh này sẽ đi theo những đứa trẻ đến hết cuộc đời, thay vì là một kỷ niệm đẹp, nó lại trở thành nỗi ám ảnh đầy kinh hoàng.

    Trong toàn bộ câu chuyện của cuốn sách Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ, chúng ta đã trải qua thật nhiều cung bậc cảm xúc, khóc có, cười có.

    Nhưng quan trọng nhất là ta được trở về với thế giới tuổi thơ hồn nhiên tinh nghịch. Để rồi choàng tỉnh với sự tiếc nuối khôn nguôi.

    Có thể nói, cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh chính là niềm an ủi, là tấm vé để ai trong chúng ta cũng có cơ hội được quay về. Quay về, để hiểu được trẻ con trước khi học cách làm người lớn. Hơn nữa, đó là sự quay về để chìm đắm trong dòng sông trong trẻo của tuổi thơ, và gột rửa đi nỗi mệt nhoài khi thế giới người lớn có quá nhiều những toan tính vụ lợi, đầy xấu xa.

    Hẳn sẽ là một điều vô cùng đáng tiếc, nếu bạn bỏ qua cuốn sách “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” này.

    Hiện nay, bạn hoàn toàn có thể đặt mua sách qua online tại Fahasa.com chỉ bằng một vài click chuột đơn giản và nhanh chóng. Nổi tiếng là một hệ thống có quy mô và thương hiệu mạnh về xuất bản các cuốn sách ngoại văn, Fahasa.com hứa hẹn sẽ là nơi tuyệt vời để bạn lựa chọn “đầu tư tâm hồn”. Sách được in bằng loại mực và giấy chất lượng, bìa sách là cả một bức tranh nghệ thuật tinh tế. Vậy nên, chẳng có lý do gì để bạn phải chối từ việc mua sách tại Fahasa.com đâu nhé!

    Viết bình luận




    (*): bắt buộc

    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi