Quay trở về thân phận của nhân vật AQ, chẳng ai biết anh vốn đến từ đâu, xuất thân thế nào, ngay cả cái tên cũng chỉ mập mờ viết tắt bằng AQ. Và nhân vật AQ này còn lắm tật xấu, đầy tự cao, đắc ý, hay say rượu và thích chửi người. Anh ức hiếp kẻ yếu và khuất phục kẻ mạnh. Anh sống trong sự ghê tởm, ghẻ lạnh của người dân, trong nỗi áp bức cùng cực của lão Triệu.
AQ là một gã người luôn cúi đầu, chấp nhận nhịn nhục để sống đến nỗi y tự nhận bản thân là một người giỏi nhịn nhục bậc nhất. Y lại thích đánh nhau với kẻ yếu, mà mỗi lần đánh nhau thua thì lại nhủ thầm cái câu bất di bất dịch, nó đánh mình thì khác gì nó đánh bố nó.
AQ chỉ biết cun cút đi theo Cố Triệu trong khi Chí Phèo thì không vậy, Chí có thể rạch mặt ăn vạ, vác dao đến chém chết Bá Kiến rồi tự sát. Có thể nói AQ chính truyện chính là thiên truyện xuất sắc của Lỗ Tấn để phê phán thói xấu muôn đời của người dân Trung Quốc thông qua nhân vật AQ, từ thói mê muội, chấp nhận để chính quyền “mị dân” đến thói xem mình là nhất mà khinh thường người khác.
Đúng với mục đích ban đầu khi Lỗ Tấn bước vào nghề viết thay vì tiếp tục nghề thuốc, đó là dùng văn chương để chữa căn bệnh nan y về tinh thần của người Trung Quốc, góp phần thay đổi nhận thức xã hội về lâu dài chứ không phải trong chốc lát.
Viết bình luận