.Cuốn sách này cũng được viết ra từ người con gái đã trải qua hành trình khó nhọc từ tuổi thơ với những tình cảm đầy mâu thuẫn giữa hờn giận, ghét bỏ xen lẫn yêu thương kính phục mẹ cho đến khi trưởng thành và dần chín chắn hơn. Khi bước vào tuổi trung niên cô đã nhận ra giá trị và sợi dây tinh thần mỏng manh nhưng vô cùng bền chặt của tình mẫu tử. Những trăn trở ấy đã thôi thúc cô kể cho chúng ta nghe những câu chuyện về những hoàn cảnh mẹ - con gái khác để một lần nữa khẳng định mối quan hệ mẹ - con gái có phức tạp như thế nào, có chứa đựng nhiều xung đột thì không ai có thể phủ nhận được mối ràng buộc bền chặt này Một buổi chiều êm dịu cuối tháng Bảy, tôi đẩy chiếc xe lăn của mẹ dọc theo hồ ở Chicago. Chicago thân yêu là nơi mẹ đã sinh ra tôi 55 năm trước và có lẽ mẹ cũng sẽ qua đời tại mảnh đất này. Với sự dũng cảm và kiên cường trước những đau đớn trong suốt cuộc đời mình, mẹ tôi đã vững vàng bước tiếp những năm tháng còn lại của cuộc đời sau biết bao đau đớn khi cả gia đình thân yêu của mẹ đã phải chịu nạn tàn sát người Do Thái của Hitler, khi người chồng thân yêu của mẹ và người cha đáng kính của tôi qua đời vào năm 1986 và mới đây nhất là khi mẹ bị cắt cụt phần dưới của chân trái. Sau lần tham gia một cuộc thi điền kinh đáng tự hào, mẹ đã phải phẫu thuật chân và giờ đây mẹ đang phải ngồi trên xe lăn, bị nhiễm trùng, mất trí và toàn thân như kiệt quệ. Tôi và mẹ vẫn bên nhau giữa buổi chiều êm ả và không chú ý đến nỗi đau đớn tôi sắp phải gánh chịu: sự ra đi của mẹ. Mặt trời vẫn tỏa những ánh nắng vàng tươi và những làn gió từ hồ Michigan nhẹ nhàng thổi vào hai mẹ con tôi. Tôi nhìn mẹ và chiếc khăn rất nhiều hoa văn trước đây mẹ vẫn dùng để quấn đầu nhưng giờ đây, nó lại được đặt che phần chân đã bị cắt cụt của mẹ. Đôi má mẹ đỏ ửng lên và mẹ mỉm cười. Tháng Bảy là tháng đẹp nhất của mùa hè với những thân cây to mập và những đóa hoa căng tràn nhựa sống. Chúng tôi dừng lại trước một khoảng đất trồng hoa uất kim hương ngay bên cạnh con đường bãi biển Cây Sồi và khoảng đất này được bao trùm bởi màu tím, màu vàng, màu hồng và màu đỏ. Những cánh hoa mở rộng ra như thể sắp bao phủ khắp mặt đất. “Những bông hoa uất kim hương sắp rụng rồi Iya thân yêu ạ, nhưng mẹ con sẽ không như vậy đâu. Mẹ con vẫn sẽ sống”, mẹ nói nhỏ với tôi và đôi tay mẹ yếu ớt với lấy một bông uất kim hương. Mẹ vẫn thường gọi tôi bằng cái tên thân mật là Iya khi tôi còn nhỏ và thời gian gần đây, mẹ lại gọi tôi bằng cái tên ngọt ngào và tràn ngập tình yêu thương này. Mỗi lần mẹ gọi tôi trìu mến như thế, nỗi lo lắng về sự ra đi của mẹ lại trỗi dậy trong lòng tôi và dường như nỗi đau ấy quá lớn đến nỗi tôi không thể đứng vững được. Tôi biết mẹ cũng đang nghĩ những điều tôi đang lo lắng và chúng tôi đang nghĩ về đám hoa uất kim hương được trồng phía sau vườn nhà tôi. Từ ngôi nhà thân yêu nằm kề công viên Cây Sồi ấy, mẹ đã nuôi lớn ba đứa con bé bỏng của mình. Tôi và mẹ cũng nghĩ, đời sống rồi cũng sẽ trôi qua nhanh như làn gió thổi qua mặt hồ và những cánh hoa uất kim hương nở rộ theo mùa cũng giống như những đứa con của mẹ đang đi khắp đất nước này. Chị gái Frances của tôi sinh sống ở Chicago, anh trai Greg sống ở bang California, còn tôi định cư ở Maryland. Tôi là con gái của mẹ, tôi thấu hiểu những điều mẹ đang nghĩ đến, bởi tôi và mẹ đều chung một trái tim yêu thương. Tôi nắm lấy đôi tay gầy guộc bị bệnh viêm khớp hành hạ của mẹ. Tôi nói về các quán ăn Pháp mà mẹ vẫn thường lui tới và việc bán món đồ trang sức bằng bạc rất có giá trị được bày bán trong cửa hàng Lord & Taylor của mẹ. Suốt 27 năm ròng, mẹ bán hàng ở cửa hàng này trên đại lộ Michigan nhưng hôm nay mẹ lại ngồi trên xe lăn, rất nhiều khách hàng nhìn vào người phụ nữ già nua chỉ còn một chân ngồi trên xe. Chính lúc này, tôi lại bất chợt nhớ đến nguyên nhân khiến tôi viết cuốn sách này - một cuốn sách về những người mẹ, những đứa con gái trưởng thành của mẹ, những cơn tức giận và những phương pháp giải quyết những bất đồng giữa mẹ và con gái. Tôi yêu mẹ tôi rất nhiều mặc dù trong những năm tuổi trẻ ngang bướng và những năm tôi mới trưởng thành, đôi khi tôi cảm thấy ghét mẹ vô cùng. Tình yêu của tôi dành cho mẹ vào ngay giây phút này rất sâu đậm và sâu đậm đến mức tôi cảm thấy lo lắng vì tôi phát hiện ra tình yêu ấy quá muộn màng - chỉ mới hai năm trước đây, khi mẹ bị hôn mê sau một ca phẫu thuật cắt cụt chân. Có vẻ như mẹ đã đánh lừa các bác sĩ, ba người con và tám đứa cháu của mình vì mẹ đã không ra đi như tất cả chúng tôi nghĩ. Vì thế, tôi đã có thêm một quãng thời gian ngắn chung sống hạnh phúc bên người mẹ khó tính nhưng duyên dáng của mình. Mẹ đã trở thành một người bạn, một người cùng uống rượu, một người gắn kết với bản thân tôi và số phận của chính tôi. Thật bất ngờ và đáng trân trọng, chính chuyến đi của cuộc đời đã mang tôi và mẹ đến với nơi này và tôi cảm thấy tò mò, muốn khám phá xem những người con gái của những người mẹ khi đến tuổi trung niên sẽ phải làm thế nào để đón nhận giai đoạn khó khăn nhưng vô cùng quan trọng này. Liệu họ có phải chuyển từ trạng thái khó chịu và phiền muộn sang trạng thái hòa hợp hay không? Liệu họ có thể từ bỏ những cơn tức giận xưa cũ và bồi đắp, gắn kết tình mẫu tử thiêng liêng? Tôi cũng thực sự muốn biết xem những người con gái khác so sánh những người mẹ của mình ở thời điểm hiện tại và người mẹ khi họ mới 15 tuổi như thế nào. MỤC LỤC Chương 1: Con yêu mẹ, con ghét mẹ, con là mẹ Chương 2: Từ bỏ ảo tưởng về người mẹ hoàn hảo Chương 3: Trân trọng người mẹ thân yêu Chương 4: Tình yêu, sự tức giận và những nỗi đau Chương 5: An hưởng tuổi già bên mẹ Chương 6: Cảm giác tội lỗi, nỗi đau và vững vàng tiến lên phía trước Chương 7: Hồi sinh sau cái chết Tôi đã có những cuộc phỏng vấn - hay đúng hơn là những cuộc trò chuyện rất cởi mở với những phụ nữ trung niên và tôi đã đi thẳng vào vấn đề tôi muốn đề cập. Tôi chắc chắn rằng tiêu đề của cuốn sách này sẽ khiến bạn phải gật đầu, thở dài và ánh mắt của bạn sẽ mở to ra. Tôi thường bắt đầu với câu nói: “Hãy kể cho tôi nghe về mẹ của bạn” và những người con gái đã đến tuổi trung niên sẵn sàng nói rất nhiều điều về mẹ, từ những ký ức về những giây phút yêu thương giả tạo đến những hành vi bạo lực khắc nghiệt đến khó tin mà mẹ đã dành cho họ. Có vẻ như ngay cả những người phụ nữ có tuổi cũng muốn chia sẻ những câu chuyện tuổi già với mẹ của họ - những bà ngoại của các con họ đang sống lâu hơn bao giờ hết. Suốt một năm qua, tôi đã thu thập được hơn một trăm câu chuyện khác nhau và những câu chuyện này giống như những hạt quý giá, một số hạt có màu tối như ngọc trai đen, một ...