Tập Làm Phật
Tập làm Phật là cuốn sách nhỏ, nó không nhằm tới mục đích lớn lao là khiến cho con người ta trở thành một vị Phật. Bởi vì đã có vô lượng chư Phật thập phương rồi. Thành ra trọng tâm của Tập làm Phật là hướng đến việc tìm về vị Phật mỗi người đều sẵn mang theo. Về mặt đức tin, lẽ nào người học Phật hay một ai mến mộ Phật giáo lại cho rằng tâm mình không hề chứa đựng hạt giống Phật nào được sao? Ngay cả khi nghi ngờ như vậy thì cũng không thể nào làm mất đi vị Phật sẵn có nơi con người ta. Trăm ngàn vạn kiếp đi qua, vị Phật ấy vẫn lặng lẽ trong tâm mỗi người thôi.
Cũng bởi vì vị Phật ấy lẳng lặng trong tâm mà nhiều khi chúng ta quên mất rằng trong mình sẵn mang theo một vị Phật. Do vậy, Tập làm Phật mục đích chỉ đơn giản là nhắc lại một chân lý: Phật tại tâm. Nội dung cuốn sách cũng chỉ đơn giản là nhắc lại một số giáo lý mà Đức Phật đã từng thuyết giảng cho nhân gian. Theo đó, cùng lúc sẽ có mười nhân tố trọng yếu bao gồm: vô thường, vô ngã, duyên sinh, bất nhị, Không, trung đạo, Niết bàn, định tuệ, vô tướng, vô tác – vô nguyện. Những yếu tố này làm nên Phật giáo và xuất hiện ở bất kỳ một trường phái Phật giáo nào cho đến ngày nay. Ngày nay, chúng ta vẫn phải học theo Phật cách thức sử dụng những chất liệu Phật pháp này để chí ít là làm cho đời sống thường ngày có niềm vui và bình an. Kế đến, con người ta có thể chấm dứt nghi ngờ rằng trong mình bấy lâu nay không có sẵn vị Phật nào cả.
Khi nói Phật tại tâm, chúng ta có thể hỏi: Phật tại tâm nhưng là tâm nào? Cũng có thể xem câu hỏi này giống như một khán thoại đầu – một công án thiền tập. Ngoài ra, có vô số tình huống thực hành khác trong Tập làm Phật đều nhằm cùng một mục đích: Nhớ về vị Phật có sẵn nơi mình. Do là cuốn sách hướng tới sự thực hành trong đời sống thường ngày nên sẽ hạn chế tối đa những danh từ, thuật ngữ chuyên môn Phật học. Và cũng hạn chế tối đa việc luận đàm kinh kệ khi không cần thiết. Song, bởi vì có nội dung về Phật giáo nên Tập làm Phật sẽ có “bóng dáng” của một số bộ kinh quen thuộc như kinh Bát Nhã, kinh Kim Cang, kinh Lăng Nghiêm, kinh Hoa Nghiêm, kinh Pháp Hoa. Tất thảy, đều hướng sự thực hành tập làm Phật sao cho đời sống của mỗi người chúng ta càng thêm tự do và an lạc.
Tác giả:
Các tựa sách của tác giả Đinh Thanh Tùng đã xuất bản: Tâm Phật - Nghệ thuật mê lầm
Mục lục
Phần 1: Vị phật nhỏ
1. Khởi tâm động niệm
2. Ai làm Phật?
3. Vỡ tan trong gương
4. Bài dân ca Quan họ
5. Khi dừng ước nguyện
6. Bình an bây giờ
7. Quả cau lá trầu
8. Ảo ảnh thần thông
9. Thường biết rõ ràng
10. Làm quen với phép mầu
Phần 2: Vị phật lớn
1. Kết duyên cửa Phật
2. Tĩnh lặng như như
3. Tuổi trời mang theo
4. Khi cha mẹ xế chiều
5. Cầu duyên cầu nghiệp
6. Em có đó không?
7. Lắng nghe tế bào
8. Người thân qua đời
9. Tìm gặp cố nhân
10. Một niệm mỉm cười
Lời kết
ĐOẠN TRÍCH TỪ SÁCH:
Nói cho đơn giản nhất thì Chánh niệm là giờ nào việc đó, không suy nghĩ phải trái khứ lai… Chánh niệm đến từ cái thấy về vô thường vô ngã. Như vậy, thực tập vô ngã đưa tới một lối sống “tùy duyên” mà ta sống thực sự. Đó là có duyên biểu hiện ngày giờ này thì ta trọn vẹn tâm ý ngày giờ đó, hết duyên biểu hiện ngày giờ này thì ta cũng trọn vẹn tâm ý ngày giờ đó.
Nơi có khổ là nơi có hết khổ, đi kèm với con đường loại bỏ những nguyên do của khổ đau. Làm sao “số phận” sắp đặt cho được đời sống này chỉ toàn là khổ đau như con người ta thường muốn chứng minh thế? Nơi có luân hồi ngụp lặn là nơi có Bồ đề Niết bàn. Nơi có đời sống bộn bề tâm niệm nối tiếp tâm niệm với con người ta cũng là nơi có một niệm mỉm cười nhẹ nhàng trước thời cuộc.Một lần, tôi có nói chuyện với một nụ hoa nhài mới nhú sáng nay. Hôm qua, cây hoa nhài còn chưa có nụ nào cả. Tôi bảo nó là: “Tôi sẽ cho cây lên một cái chậu cảnh cho hoa thêm đẹp.” Nhưng hình như nụ hoa không bằng lòng. Nó hỏi: “Bây giờ tôi còn chưa đẹp hay sao mà phải đợi lên chậu cảnh vào khi khác mới đẹp?” Lúc đó, tôi mới sực tỉnh ra rằng: Tâm tôi chẳng hề có mặt khi đó. Tôi như bị mù hai con mắt ấy. Tâm tôi bị kéo lê vào “khi khác” chứ không phải “bây giờ”. Tôi bị chạy theo “cái đẹp” ảo ảnh mà tôi nghĩ ra cho nụ hoa, thay vì ngắm nhìn “cái đẹp” trọn vẹn của nụ hoa đang phơi bày ra. Có lẽ khi ấy, tôi cũng đang bị tương lai mang đi và nụ hoa nhài đưa tôi trở về hiện tại.