Xác nhận số điện thoại
Nhận xét
-
Nhận xét bởi Obook Editor, vào ngày 14/12/2018
Review sách Trịnh Công Sơn - Người hát rong qua nhiều thế hệ
-
Trịnh Công Sơn - Người hát rong qua nhiều thế hệ và Như những dòng sông, 2 cuốn sách hay giúp chúng ta hiểu thêm về cuộc đời và những sáng tác của người nhạc sĩ tài hoa bậc nhất này.
Ai mà không từng thuộc 1 bài nào đó của Trịnh Công Sơn nhỉ ? Những lời ca của ông hay và đẹp như những bài thơ , và rất nhiều bài của ông chứa đựng cả một câu chuyện hay không khác gì 1 truyện ngắn của một nhà văn thực thụ. Có câu chuyện tình yêu nào dịu dàng và tha thiết như chuyện tình trong bài hát Đoá hoa vô thường ? Có cái chết nào bi thảm hơn cái chết được hát lên trong bài Một buổi sáng mùa xuân ? Và có nhà văn nào miêu tả nỗi niềm tuyệt vọng hay như Trịnh Công Sơn trong Tôi ơi, đừng tuyệt vọng ??
“Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau. Từ buổi con người sống quá rẻ rúng, tôi biết rằng vinh quang chỉ là điều dối trá. Tôi không còn gì để chiêm bái ngoài nỗi tuyệt vọng và lòng bao dung. Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Tôi không muốn khuyến khích sự khổ hạnh, nhưng mỗi chúng ta hãy thử sống cùng một lúc vừa là kẻ chiến thắng, vừa là kẻ chiến bại. Nỗi vinh nhục đã mang ta ra khỏi đời sống để đưa ta đến những đấu trường.”
Đọc và hiểu về Trịnh Công Sơn qua những lời kể của bạn bè văn nghệ sĩ cùng thời , ta càng thêm yêu mến ông hơn, hiểu thêm được 1 chút nào đó về những thăng trầm mà ông đã trải qua. Chính cuộc đời nhiều thăng trầm và gắn liền với những biến cố lịch sử của dân tộc đã giúp ông có những câu nói về thân phận và tình yêu của con người vô cùng thâm thúy ;“Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm thế nào nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời.”
Đối với mình Trịnh Công Sơn còn hơn 1 nhà văn thực thụ, ông đã kể những câu chuyện như 1 nhà văn và hơn thế câu chuyện của ông rất dễ dàng đến với khán giả nhờ những nốt nhạc - cái mà một nhà văn bình thường không làm được. Có những suy nghĩ này sẽ hiểu vì sao nhạc sĩ Bob Dylan lại đoạt Nobel văn chương, Trịnh Công Sơn cũng như vậy, mặc dù ông chưa được vinh danh ở bất cứ giải thưởng nào. NHưng thiết nghĩ cũng không cần sự vinh danh nào danh cho ông nữa, vì ông đã sống mãi trong lòng người yêu nhạc, và cả những người yêu sách như mình, vậy là đủ cho 1 nhà văn và đủ cho 1 nhạc sĩ.