Nhận xét

    Nhận xét bởi Linh , vào ngày 28/10/2018

    Đau thương

    Đây là một tác phẩm ngôn tình trinh thám quen thuộc của Đinh Mặc, tác giả đã thể hiện tài năng của mình rất tốt ở tác phẩm này.
    Nhiều bạn đã nói tới nam nữ chính rồi nên mình sẽ không nhắc tới họ mà sẽ nói về tổ chức sát thủ.
    Đứng đầu là S - Từ Tư Bạch. Đọc hết truyện, người để lại cho mình nhiều ấn tượng nhất chính là S, một sát thủ với tình yêu sâu sắc. Mình không thể quên câu nói này: "Trong căn phòng đó không chỉ có em và Hàn Trầm, còn có một người cam tâm tình nguyện bước vào. Em chỉ thấy Hàn Trầm ở trước mặt, ngay cả trong giấc mơ, em cũng luôn tìm kiếm anh ta, em không nhìn thấy người nằm phía sau em là tôi. Tôi đã quên mất tên họ và quá khứ, quên mất đồng bọn và tín ngưỡng. Trong sinh mệnh vốn tăm tối của tôi chỉ lưu lại tia sáng duy nhất. Tôi sống một cuộc đời yên lặng và cô đơn chỉ để chờ đợi sự xuất hiện của em. Cuối cùng tôi đã trở thành người mà em muốn, nhưng em vẫn không thuộc về tôi."
    Từ Tư Bạch yêu một cách chân thành nhưng cuối cùng Tô Miên vẫn không thuộc về anh. Kết thúc, nếu Đinh Mặc để anh chết đi, có lẽ sẽ không đau lòng nhưng anh vẫn sống, sống với một tình yêu đã chết.
    Và người thứ hai mình thích là A. "Chị, kẻ đó đáng chết. Chị không cần đau lòng". " Chị, em là A, người em trai mà chị yêu quý nhất." Chỉ với hai câu nói ngắn ngủi ấy, mình có thể thấy được tình cảm mà A dành cho nữ chính.
    Ai nói sát thủ biến thái không có tình cảm? Chẳng phải Từ Tư Bạch yêu nữ chính, A cũng yêu quý cô và L yêu E đấy sao? Họ không phải sinh ra đã là người xấu, chỉ là thế giới này đẩy họ vào con đường đó, như E chẳng hạn. Có lẽ họ cũng sai một phần nhưng tội lỗi chính, là do gia đình và xã hội.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi