Xác nhận số điện thoại
Nhận xét
-
Nhận xét bởi Trần Linh , vào ngày 21/06/2020
-
Truyện mở đầu bằng cảnh nhân vật chính - Hiryu Soichi cùng mẹ nuôi Ikeo Sawako chuyển tới Lục Ảnh Trang - nơi bố đẻ Soichi mới tự sát cách đây không lâu, để lại cho anh khu nhà cần người coi sóc. Tới đây, anh cùng mẹ gặp gỡ 2 vợ chồng quản gia già cùng các khách trọ, tất cả đều có vẻ gì đó bí ẩn (và nguy hiểm) làm Soichi thấp thỏm không yên... Rồi 1 ngày nọ, anh nhận được bức thư nạc danh cảnh báo anh sẽ phải trả giá cho những tội lỗi mình gây ra trong quá khứ... Từ đây, hàng loạt vụ án mạng khủng khiếp bắt đầu...
Nếu ai hỏi tôi ghét nhân vật văn học nào nhất, sau khi đọc Nhân Hình Quán, tôi chắc chắn sẽ trả lời là Hiryu Soichi. Sách dày hơn 300 trang nhưng tới nửa già đều là những hồi ức quá khứ của nhân vật, cùng với đó là nỗi buồn sâu thẳm rất Hàn Mặc Tử: "Tôi buồn không hiểu vì sau tôi buồn"... Nhân Hình Quán mở đầu với bố cục khác hoàn toàn 3 cuốn trước đó. Đây có thể nói là một nỗ lực của tác giả muốn "đổi gió" cho độc giả khi đã chán cái cốt truyện chủ mời khách đến nhà rồi "thịt" họ như trước, nhưng xem ra không hiệu quả lắm. Sự háo hức của tôi tắt ngay sau khoảng 100 trang đầu, thay vào đó là sự mệt mỏi khi mãi phải đọc nhật kí của nam chính "bánh bèo"...
Nhịp truyện được đẩy lên cao khi nạn nhân đầu tiên xuất hiện nhưng nam chính thì vẫn y thế - chán chường, vô lực, vô dụng, bla bla... Đến đây, tôi bắt đầu đặt ra giả thiết ai là hung thủ? Tác giả có đi lại motip cũ ở 3 quyển trước hay không? Vai trò của nam chính là gì ngoài việc cầu cứu thám tử tay ngang Shimada và vặn óc nhớ lại quá khứ???
Cuối cùng, tác giả đưa ra một cái kết (theo tôi) tương đối bất ngờ với nhiều người. Tôi cũng đã nghĩ tới giả thiết này (vì gần đây có xem 1 bộ phim nói về nó) nhưng nhanh chóng gạt đi vì nó quá yếu, nhiều lỗ hổng. Rất tiếc, tác giả lại chọn nó. Có lẽ vì twist quá đường đột và có phần khó hiểu với nhiều người nên cuối truyện, ông phải dành ra 3 chương để giải thích cặn kẽ nhưng xem ra không thuyết phục được tôi, còn quá nhiều điểm khiên cưỡng, bất hợp lý trong cái kết này...
Túm cái quần, Nhân Hình Quán đánh dấu bước lùi của series Quán khi có một cốt truyện tương đối nhàm chán, nam chính "bánh bèo" cùng cái kết khiên cưỡng. Có thể nhiều bạn sẽ nói lời tạm biệt sau khi đọc cuốn này nhưng riêng tôi, vẫn sẽ cho nó một cơ hội nữa, vì cuốn tiếp theo đây - Đồng Hồ Quán - được đánh giá là hay nhất series.