Nhận xét

    Nhận xét bởi Đặng Anh Thư , vào ngày 06/05/2020

    Review 70


    < TAM QUỐC DIỄN NGHĨA - LA QUÁN TRUNG >

    Chiến tranh chưa bao giờ mang đến niềm hạnh phúc thực sự cho con người, thế nhưng những khổ đau và sự mất mát thì vẫn luôn được phô bày rất rõ ràng. Có rất nhiều quyển sách có nội dung khai thác về đề tài chiến tranh, đây là một đề tài không giới hạn bởi những tác động của nó đến với đời sống xã hội cũng như cá nhân của mỗi con người. Thế nhưng, “Tam quốc diễn nghĩa” là quyển đặc biệt nhất.

    Nhiều người sẽ thắc mắc rằng tại sao mình lại giới thiệu một quyển tiểu thuyết chương hồi được viết từ thuở xa xưa của Trung Quốc chứ không phải là một quyển sách gần gũi, hiện đại hơn được viết ở thế kỉ 18,19,20. Đơn giản vì thời gian đã sáng tỏ được rất nhiều giá trị của tiểu thuyết này.

    Không ít người Việt Nam đã từng đọc qua “Tam quốc diễn nghĩa”, thậm chí phải khẳng định rằng số lượng độc giả hâm mộ tiểu thuyết đạt đến ngưỡng vô cùng cao. Điều đó thể hiện rất rõ không chỉ qua những lời nói trong đời sống thường ngày, ví von gợi nên hình ảnh về những nhân vật trong tiểu thuyết như Tào Tháo, Quan Trường, Lưu Bị,… mà còn qua những phương tiện truyền thống giải trí như sách, báo, trò chơi điện tử lấy cảm hứng từ bối cảnh và hình ảnh của thời Tam Quốc.

    —————

    ⚫Tiếp cận những sự kiện lịch sử với những cảm xúc thật hơn, sâu sắc hơn.

    Quyển sách này được viết theo lối “bảy thực, ba hư”, La Quán Trung không hoàn toàn đưa chính xác những sự kiện lịch sử từ thời Tam Quốc vào toàn bộ tác phẩm vì có đôi chỗ do ông tự tưởng tượng và chế tác thêm để tăng phần kịch tính hoặc giá trị nội dung. Thế nhưng chính những yếu tố “hư” ấy đôi lúc lại giúp ta tiếp cận với những yếu tố “thực” một cách trọn vẹn và ấn tượng hơn. Có những nhân vật dù được sáng tạo ra nhưng vẫn mang giá trị thực trong đời sống xã hội, thậm chí là còn được người đời khâm phục, kính nể. Tiêu biểu nhất có thể đề cập đến là một trong tứ đại mỹ nhân – Điêu Thuyền. Thế nhưng xuyên suốt quá trình đọc những chương có sự xuất hiện của “đại mỹ nhân” này, ta không hề có cảm giác nàng là một con người không có thật, tài bút đỉnh cao của La Quán Trung cốt là ở điểm đó.

    Những tình huống và nhân vật đều được lồng ghép và sắp xếp theo một trật tự logic nhất định, không bao giờ để lộ ra sự khiên cưỡng, gượng ép trong mạch truyện, ngược lại còn rất trôi chảy và cuốn hút. Chính vì vậy mà đôi lúc độc giả cứ phải đọc liên tục không dứt được, vì cái lẽ muốn tỏ tường xem những sự kiện kịch tính cứ thế tiếp diễn đến bao giờ.

    ⚫Số lượng nhân vật quá đỗi đồ sộ và phải gọi là nhiều đến không tưởng, thế thì phải chăng sẽ quá khó khăn trong việc đọc toàn bộ tác phẩm?

    Có thể khẳng định một trong những yếu tố đặc sắc và thành công nhất của “Tam quốc diễn nghĩa” chính là ở việc xây dựng hình tượng các nhân vật. Ngôn ngữ viết của La Quán Trung không quá cầu kì hay kiểu cách, thậm chí có thể được xem là bình dân và phù hợp với rất nhiều tầng lớp từ tri thức đến nông dân trong xã hội theo thời gian. Kết hợp thêm với lối miêu tả cụ thể mà gợi cảm – tức xây dựng được hình ảnh nền tảng của mỗi nhân vật trong lòng người đọc, thế nhưng việc hoàn thiện hình tượng nhân vật ấy ra sao là ở cách độc giả “bồi đắp” trong suốt quá trình trải nghiệm tác phẩm.

    Số lượng nhân vật bấy giờ không còn trở thành mối vướng bận cho tác phẩm nữa, ngược lại còn gia tăng độ hùng hồn cho những cuộc chiến và quy mô cho các thế lực đối đầu lẫn nhau.

    Song, bên cạnh những nhân vật dễ dàng để lại ấn tượng trong lòng người đọc như Tào Tháo, Lưu Bị, Quan Vũ, Trương Phi, Gia Cát Lượng,… thì sẽ vẫn có những nhân vật xuất hiện mờ nhạt, thậm chí chỉ là điểm tên thoáng qua trước lúc chinh chiến và hy sinh ngay sau đó. Đôi lúc độc giả sẽ phải tiếp nhận một lượng lớn các tên gọi, danh xưng khác nhau thế nhưng chỉ cần tiếp tục đọc thì cốt truyện sẽ vẫn được dẫn dắt hợp lí, không gây rối rắm và bị ảnh hưởng nhiều kể cả khi ta không nhớ được tất cả các nhân vật.

    ⚫Có chăng chỉ đơn thuần viết về những cuộc chiến giữa các thế lực và tài thao lược của các dũng tướng?

    Vì lấy gốc bối cảnh là thời Tam Quốc – thời đại hỗn loạn của ba thế lực chân vạc “Ngụy, Thục, Ngô”, nên phần lớn nội dung cốt yếu là đề cập đến những cuộc chiến có quy mô từ lớn đến nhỏ trong suốt thời kì Tam Quốc cho đến lúc thống nhất thành nước Tấn. Thế nhưng không chỉ đơn thuần chỉ là như vậy!

    Khẳng định một lần nữa, “Tam quốc diễn nghĩa” là một quyển tiểu thuyết chương hồi và chính vì thế nó chất chứa không ít những dòng tự sự, biểu cảm.

    Khi đọc quyển sách này, ta không chỉ được tiếp cận bởi những cuộc chiến hùng hồn và sự can đảm, chính trực của các vị dũng tướng, cái khí khái anh hùng của thời đại bấy giờ mà đi kèm theo đó còn là biết bao những tình cảm với quê hương, đất nước, tình cảm giữa anh em, tri kỷ, bạn bè, tình cảm giữa vua và con dân của mình.

    Bên cạnh trận Xích Bích rực lửa mở ra viễn cảnh mới tốt đẹp hơn cho nhà Ngô, vẫn có một Chu Du đem lòng oán hận sự tài giỏi của Gia Cát Lượng. Bên cạnh cái chết của Đổng Trác giúp muôn dân thoát khỏi nỗi thống khổ, vẫn có một nàng Điêu Thuyền mặc kệ niềm hạnh phúc riêng lẻ nơi tình cảm đôi lứa của mình. Bên cạnh lời tuyên bố “ta quyết phụ người chứ không để người phụ ta” của Tào Tháo, vẫn có một Lưu Bị hết lòng vì con dân, luôn vì cái khổ cực của dân mà lấy làm tự trách mình.

    ⚫Không hiếm lấy những khoảnh khắc khiến ta sững người, và nhớ mãi lấy câu chuyện của một nhân vật mình đồng cảm.

    La Quán Trung hướng ngòi bút của mình về một lối “diễn nghĩa” toàn cục cho thời kì “Tam quốc”, ông không chỉ đơn thuần muốn tái hiện lại những cuộc chiến hung bạo và thời cuộc bấy giờ trên một mặt phẳng, mà còn muốn đào sâu nhiều hơn vào câu chuyện của những nhân vật. Chính điều này phần nào khiến cho độc giả lưu lại được nhiều ấn tượng hơn về quyển sách khi khép lại hơn hai nghìn trang. Ít nhất độc giả cũng sẽ tìm được một nhân vật mình đồng cảm và ủng hộ họ trong suốt “cuộc chiến”.

    Những nhân vật sống lâu hơn trong tâm tưởng người đọc, không chỉ vậy còn trở thành chủ đề bàn tán trong nhiều cuộc trò chuyện đời thường về những câu chuyện hay có liên quan đến nhân vật ấy. Để đạt được sự đón nhận như thế trong lòng người đọc và được lưu truyền mãi theo thời gian cho đến tận hôm nay, ấy mới thật là một trong “tứ đại danh tác” của Trung Quốc.

    ————

    “Tam quốc diễn nghĩa” mang đến cho độc giả bài học chiến tranh rất khác lạ, bằng những suy tưởng và chất vấn của người đọc khi khép quyển sách lại, ta sẽ ngẫm nghĩ nhiều hơn về bản chất của sự mất mác mà chiến tranh đã gây nên từ cội nguồn căn nguyên của chính nó.

    ➿Lôi cuốn, hùng dũng và mãnh liệt, đó là những gì mà La Quán Trung muốn “diễn nghĩa” về thế cuộc Tam Quốc lúc bấy giờ➿
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi