Nhận xét

    Nhận xét bởi Hoàng, vào ngày 27/03/2020

    Một bộ kỳ thư cực kỳ nổi tiếng và đã có không biết bao nhiêu giấy mực, ngôn từ để viết về nó rồi. Dạo gần đây mình có xem lại Phim Tam Quốc nên mình nhẩn nha xem và đã đôi lúc gai người khi nghe bài hát cuối phim. Mình muốn viết vài dòng cũng chỉ vì lẽ ấy. Mộng bá vương ai người quyết định? Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân Sự đời vần vũ như mây gió Đổi thời gian, đổi cả không gian Tụ tán nhờ có duyên, Ly hợp vốn do tình.. Bỏ qua các thông tin về lịch sử, chính trị thì mỗi chương trongTam Quốc đều có một bài học gì đó. À thực ra câu này thừa quá, nếu một người có ý nguyện muốn rút ra các bài học thì vạn sự trong cuộc sống người ấy đều có thể rút ra gì đó cho mình. Không hiểu sao mình rất có hứng thú với các thể loại sách về quân sự, chính trị thế nên đọc Tam Quốc mình rất khoái vì bỏ ngay được đoạn diễn biến tâm lý nhân vật. Một phần mình cũng nghĩ “Sự thật ai thèm quan tâm đến tâm lý nhân vật chứ, tâm lý cá nhân đâu liên quan tới bản ngã của người đọc?” nhưng một phần lại nghĩ chính ra diễn biến tâm lý và mộng bá vương, tranh đoạt lợi ích chẳng phải là nguyên nhân đưa đến rất nhiều (hầu như tất cả có khi cũng đúng) cuộc chiến khốc liệt ư? Mộng bá vương làm gì, tham vọng làm gì để binh lính & nhân dân chịu cảnh lầm than chứ. Than tiếc cho cái chuyện một tướng công thành vạn cốt khô Bởi thế cho nên mở đầu và kết thúc phim đều là những câu thơ này vẳng lại trong mình: Trường Giang cuồn cuộn chảy về Đông Bạc đầu ngọn sóng cuốn anh hùng Thịnh suy, thành bại theo dòng nữa Sừng sững cơ đồ bỗng tay không
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi