Nhận xét

    Nhận xét bởi Phàm Vũ Long, vào ngày 12/09/2019

    Một tác phẩm để đời

    Ngay từ cái nhan đề của cuốn sách "Nỗi buồn chiến tranh" khiến chúng ta có thể hiểu được rằng nó như thể đang miêu tả chân thực cuộc sống bị "sốc" của những con người từ giả chiến trường trở về cuộc sống đời thường. Họ, những chàng lính anh dũng trên chiến trận, còn lại gì khi đất nước đã hòa bình? Phải chăng, họ còn lại là nỗi buồn, mất mát, ám ảnh và đang loay hoay trong cái gọi là hòa nhập, là sống lại với hòa bình? Kiên sau khi trở về Hà Nội, anh đã viết, viết để kể, được hồi ức, để tránh những nỗi ám ảnh, nỗi cô độc, nỗi buồn trong chính con người mình về tình yêu, về chiến tranh. Có ai đó đã nói "Cách tốt nhất để né tránh nỗi đau là đối diện trực tiếp với nó". Phương đã rời xa anh, còn lại một mình anh chỉ biết viết mà thôi.
    Sau tất cả, điều đẹp nhất của "Nỗi buồn chiến tranh", với tôi, đó chính là kí ức, kỉ niệm đẹp về tình yêu, về những rung động đầu đời, cho dù sau này có yêu bao nhiêu người đi nữa, cũng không thể nào lấy lại được cảm giác ấy. Cảm giác rạo rực, say đắm nhưng hoang mang, sợ sệt. Đó là những hoài niệm về những điều đã xa, trôi vào ký ức nhưng mãi mãi.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi