Nhận xét

    Nhận xét bởi Obook Editor, vào ngày 19/03/2019

    Review sách Nhà Giả Kim


    Các bạn đã từng nghe về những nhà luyện kim đan, đó là những người dành cả đời để theo đuổi những chân lí về việc biến đá thành vàng, dành mọi tâm huyết để học cách biến thép ra vàng và tạo vàng từ mọi điều họ muốn. Mục đích họ hướng tới là tạo ra thuốc trường sinh và làm sạch, chuyển hóa những đối tượng họ muốn. Giả kim thuật chính là thứ triết học cao siêu của nhân loại, không phải ai cũng có thể trở thành những nhà luyện kim đan được nhưng nếu làm người mà không hiểu được những phẩm chất của nguyên lí giả kim thuật thì quả là một thiếu sót lớn!

    Đó là điêu mà tôi ngộ ra ở cuốn “Nhà giả kim” của nhà văn người Bồ Đào Nha- Paulo Coelho- một câu chuyện về con đường chàng Santiago đã theo đuổi giấc mơ của mình. Santiago là một chàng trai con nhà nông dân nghèo ở một vùng quê nọ, cha mẹ cậu đã đặt hết niềm tin vào đứa con trai là cậu, họ muốn cậu trở thành một vị linh mục để mang lại tự hào cho gia đình. Nhưng từ nhỏ cậu mơ ước được đi đây đi đó vì đối với cậu thì “điều này quan trọng hơn là biết về Chúa và tội lỗi của loài người”. Vậy là cậu trở thành một người chăn cừu để đây đi đó thay vì trở thành một linh mục trong nhà thờ nào đó. Lúc đầu cậu chỉ có ưa thích phưu lưu và hài lòng với bày cừu của mình nhưng sau đó, cậu mơ thấy một giấc mơ đến hai lần về chuyện có một cậu bé nói cho cậu biết về chuyện kho báu ở Kim Tự Tháp Ai Cập. Cậu đã gặp một bà bói và một vị vua, cậu thấy mình cần phải đi theo lời chỉ dẫn từ những dấu hiệu của vũ trụ, vậy là cậu đi. Mục tiêu là Kim Tự Tháp và trên con đường đến mục tiêu ấy, cậu đã nếm trải rất nhiều khó khăn thử thách và học được nhiều điều.

    Có lẽ bạn sẽ cảm thấy thú vị về một cuộc hành trình đi tìm một kho báu mà chàng thanh niên này đã mơ đến hai lần trong một thời gian ngắn nhưng cũng không khỏi suy nghĩ rằng anh chàng này thực quá mơ mộng hết sức. Chẳng ai đi tin vào một giấc mơ dù là nó lặp lại hai lần và có cả kho báu. Chưa tính đến nó chỉ là giấc mơ, cho dù kho báu ấy có thực đi nữa thì cũng quá xa vời và mạo hiểm đối với một chàng chăn cừu người Bồ Đào Nha chưa từng biết đến Kim Tự Tháp và Ai Cập. Con đường để đến được nơi đó cũng vô cùng gian nan, xa xôi lại lắm nguy hiểm. Trong cuộc hành trình của mình, chàng thanh niên ấy đã gặp cướp, gặp chiến tranh, gặp người bán pha lê, những con người xấu có tốt có, hoàn cảnh hạnh phúc có, nguy hiểm có, và cậu tự cho đó là cái tự hào của một con người đang trên đường đi chinh phục ước mơ. Và Santiago cuối cùng đã tìm thấy không chỉ một rương kho báu mà còn tìm thấy được cả những kho báu khác của cuộc đời mình, đó là nàng Fatima ngọt ngào và kín đáo, đó là những kiến thức, vốn sống, học được ngôn ngữ không lời và đạt được cả ước mơ ban đầu. Những điều ấy sẽ không bao giờ Santiago tìm thấy ở bất cứ đâu trong một nhà thờ hay trên bãi cỏ nào và sẽ chẳng học được gì từ những chú cừu kia cả. Niềm tin của cậu đã được đền đáp xứng đáng, mọi thứ như là phần thưởng cho người dám chinh phục những mộng ước xa xôi nhất vậy.

    Tất nhiên chúng ta có quyền coi đó là một mộng tưởng quá ư phi thực tế và khả năng thành công chỉ có trên sách vở, nhưng chàng thanh niên của chúng ta còn quá trẻ để thôi mơ mộng. Càng đáng để trân trọng hơn khi đối với cậu trai ấy, cuộc sống chỉ đáng sống khi mà con người ta có khả năng thực hiện được ước mơ. Từ nhan đề cuốn tiểu thuyết đã hé lộ phần nào tư tưởng của nhà văn Coelho. Ông viết và quan tâm nhiều đến thuật luyện kim đan- một loại thuật biến kim loại thành vàng và tạo thuốc trường sinh đến khó tin. Có lẽ mỗi chúng ta không nhất thiết phải cố gắng để trở thành nhà luyện kim như thế. Nhưng suy nghĩ như nhà luyện kim là cần thiết, họ tin rằng họ có thể tạo ra vàng và dành cả đời để học cách chuyển hóa mọi thứ theo ý họ. Chúng ta luôn phải dành cả đời để mơ ước, theo đuổi mơ ước và đừng chạy theo thế giới, hãy chuyển hóa thế giới theo cách của chúng ta. Chỉ khi có niềm tin vô đối vào ước mơ và dồn hết tâm huyết vào nó mới mong thành công.

    Cả cuốn sách bao bọc bởi một màu sắc huyền bí của những ngôn ngữ vũ trụ- loại ngôn ngữ không tên biểu hiện bằng những dấu hiệu ngẫu nhiên và kì diệu. Nhờ vào những dấu hiệu ấy mà Santiago năm lần bảy lượt gặp may mắn và thoát nạn. Cái mà tác giả gọi là sự chỉ dẫn của thần linh và tạo hóa ấy có lẽ là ngôn ngữ của niềm tin, sự lạc quan, sôi nổi, ước mơ và khát vọng lí tưởng cao cả. Chỉ có những điều ấy mới có khả năng đốt lửa trong tâm trí và trái tim mọi người dẫn họ tới bến bờ của mọi sự thành công.

    Ngay từ đầu Santiago không thích gò bó trở thành một linh mục mà muốn trở thành một du khách đi khắp thế gian. Và cậu đã nhắc đến quá một lần về sự liên quan giữa loài cừu và con người trong ý thức của cậu. Những con cừu không để ý đến điều gì đang thay đổi xung quanh chúng, cho dù là cái gì đẹp đẽ hay diệu kì vì chúng chỉ nghĩ đến ăn và ngủ. Đôi khi chính con người cũng vậy. Đọc đến đây, chợt tôi vỡ lẽ ra điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Đã là con người, thứ chúng ta cần hướng tới đó là lí tưởng, mọi sự ổn định vật chất chỉ nên xứng đáng để phục vụ lí tưởng ấy. Khi đã mơ hay muốn làm điều gì thì đừng do dự, giống như cái cách mà cậu chăn cừu quyết định từ bỏ bầy cừu để đi tìm Kim Tự Tháp vậy. Cũng như Paulo Coelho nếu ông từ bỏ ước mơ trở thành một nhà văn mà trở thành một kĩ sư như cha ông mong đợi, chúng ta đã không có được những tác phẩm tuyệt vời và một nhà văn đại tài sau này.

    Cuộc đời con người sinh ra không phải để chỉ như một bản nhạc trầm buồn và không bao giờ có cơ hội được cất lên. Ai cũng có thể tỏa sáng và đạt thành ước mơ, người thành công và kẻ tầm thường chỉ khác nhau ở cách suy nghĩ và niềm tin mà thôi. Người thành công luôn tin tưởng và dám thực hiện mơ ước của mình, kẻ tầm thường chỉ có suy nghĩ duy nhất là không muốn thay đổi và không dám đi theo mơ ước!
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi