Làm Đĩ (Minh Long)

    Nhà cung cấp:Minh Long
    Tác giả:Vũ Trọng Phụng
    Nhà xuất bản:NXB Văn Học
    Hình thức bìa:Bìa Mềm
    Chính sách đổi trả 
    Đổi trả sản phẩm trong 30 ngày
    Xem thêm

    Sản phẩm tạm hết hàng

    Fahasa Giới Thiệu

    Sản phẩm cùng mua

    Khách Hàng Nhận Xét

    Nhận xét bởi Rosabella, vào ngày 14/10/2018
    Xã hội Việt Nam những thập niên đầu của thể kỷ 19 nó như thế nào nhở? Trong đầu tôi lúc này, cả cái xã hội đó giống như những khu phố dưới ánh đèn vàng lờ mờ. Giữa màn đêm lạnh ngắt, tiếng người ta kéo lê vật gì đó làm bằng sắt trên mặt đất. Văng vẳng. Ken két. Lạnh buốt cả sống lưng.

    Tôi vừa đọc xong Làm Đĩ của Vũ Trọng Phụng (VTP). Một chút trăn trở, có nên viết rv cuốn này. Và tôi viết, bởi chính những lời mà ông đã nói:

    “Nó sẽ làm cho bọn đạo đức “không phải đường” phải nhăn mặt.

    Nó sẽ làm cho hạng người không muốn hiểu biết gì cả kêu suông: “Ôi phong hóa suy đồi!”.

    Nhưng tác giả còn hy vọng ở những người biết nghĩ ….”

    Cũng gần cả trăm năm trôi qua, xã hội hiện tại dù có phát triển chóng mặt đến mức nào thì người ta vẫn cứ ngại ngùng khi nói về chuyện xác thịt. Trong lúc tôi đọc cuốn sách này, thi thoảng tôi lại đọc những comments về nó, giống như kiểu: Sao dâm quá. Thô thế. Thấy nó sao sao ấy…

    Ngày nay, mấy cái chi tiết miêu tả xác thịt hay cái trò lố lăng học làm sang của các cậu, các ả cho hợp với cái tân thời cũng chẳng có gì đặc biệt lắm. Thời nào cũng cứ nham nhảm ra mà. Nhưng dù người ta thấy làm thường lắm, hiển nhiên lắm, người ta cũng vẫn vờ như không biết, cũng ngượng ngùng tránh đi cho ra cái vẻ thanh cao.

    Giữa những cái năm tháng dở ương, dở nghẹn ấy, VTP dám vượt qua cái rào cản định kiến để phản ánh rõ cái hiện thực bấy giờ. Ông dũng cảm thật. Nhưng ông cũng là đau đáu sợ rằng trên đời này sẽ có thêm nhiều cái Huyền như cái Huyền trong truyện của ông. Vậy thì ông khổ tâm lắm.

    “Thân em vừa trắng lại vừa tròn,

    Bảy nổi ba chìm với nước non.

    Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn,

    Mà em vẫn giữ tấm lòng son. ”

    Đời Huyền bị người ta nhào, người ta nặn đến chẳng còn “lòng son” nữa rồi.

    Đọc Làm Đĩ, tôi mê nhất chính là cái dòng tâm lý nhân vật xuyên suốt tác phẩm. Rồi cả những chi tiết châm biếm, mỉa mai đắt giá làm ta dở khóc, dở cười nữa. Đấy, cái vấn đề đáng phê phán của cái xã hội thời bấy giờ nó là thế nhưng nếu áp vào thời nay cũng đáng phải suy ngẫm nhiều.

    Huyền là con nhà gia giáo, lắm tiền. Em giàu sang, có học thức. Người ta mê em lắm. Em thanh tao như bông sen trắng giữa cái ao lẫn những bèo rơm, bùn đất. Là vậy nhưng vốn chẳng phải vậy.

    Đọc cái cuốn này, tôi lại phải lục lại suy nghĩ xem ở cái tuổi 12, trẻ con nó nghĩ gì. Cái tuổi ấy, con Huyền nó hỏi me nó: Em nó “đẻ ra bằng chỗ nào?”. Trẻ con tuổi ấy, đứa vô tâm thì kệ, còn đứa nào tinh lại để ý đáo để. Cả cái thế giới người lớn là thứ chúng ước ao, tò mò. Vậy mà hỡi ôi. Me nó bảo nó: “Đẻ ra bằng nách.”. Vú già nó bảo “đẻ bằng bụng”… để rồi nó nhìn con gà rồi đinh ninh là me nó đẻ trứng. Trẻ con nó như cái mầm non ấy. Nó biết gì đâu. Cái mầm ấy lớn lên ra làm sao là do người ta uốn, người ta chăm. Thế nên người ơi, con cái nhà người, đừng để chúng tự sinh, tự lớn. Xã hội bây giờ cũng đang nhập cái tân thời đấy. Không dạy cẩn thận, để nó hư thì tội nó lắm.

    Rồi cái Huyền nó lớn dần. Nó giống như một ông thầy bói xem voi, mò mẫm rồi tự suy đoán về thế giới. Rồi hết lần này đến lần khác, nó như con thiêu thân. Sai lầm nối tiếp những sai lầm. Kể cũng tội con bé. Lớn lên giữa cái xã hội chạy theo cái tân thời. Mấy cái học ở bên Tây, cái gì cũng mới, cái gì cũng lạ. Nó là con nhà danh giá há phải thua đám này đám nọ à. Thế là nó cũng học cho tân thời.

    Tôi nhớ mãi đoạn cái quần trắng, bước đầu tiên trong cái lộ trình tân thời của em. Em tự thấy em có học nên em tin cái suy nghĩ của em lắm. VTP đưa tôi đi theo dòng tâm tưởng của em. Tôi như cái bóng theo dõi cuộc đời em. Cái cách em suy diễn về cái cái cuộc đời này bao năm về sau sao mà nó vẫn cứ đơn thuần như cái thủa em mười hai vậy.

    “Chỉ sự từng trải, sự kinh nghiệm mới làm cho người ta được nên khôn. Người đàn bà, muốn được từng trải, thì đã hỏng mất cả cuộc đời, điều ấy không còn ai chối cãi được.”.

    Rồi sau bao năm, Huyền giật mình trước cái sự từng trải khốn nạn. Một thời em có cái mộng mơ, ngây thơ và cả sự xinh đẹp nữa. Em đi theo tiếng gọi của tiến bộ, vui vẻ, giải phóng bình quyền, văn minh. Em nằm trong vòng tay của Lưu. Cái xuân xanh rạo rực, em nghĩ đến cả một bầu trời bao la về cái cuộc sống sau này khi em và Lưu bên nhau. Em coi Lưu là chồng em, em sẽ vui vẻ làm hết những việc mà một người vợ phải làm. Mỉa mai thay, những em gái ngây thơ, mới nếu mùi yêu đương thường hay nghĩ thế lắm.

    Nhưng cái viễn cảnh xinh đẹp có mấy thành thật bao giờ. Huyền nó lại bị thầy me ép đi lấy kẻ khác. Em thất thân rồi, mà Lưu thì tự tử. Chẳng ai dẫn em đi bỏ trốn nữa. Em lấy chồng trong những cơn lo sợ, thù hằn và khinh khỉnh với chồng em. Nhưng mà cái thằng chồng bị giang mai lại đưa em lên cái tầm cao mới. Em tự cho rằng chồng em là kẻ tiện, còn em thanh cao lắm. Em sống đời sung sướng mà em có thỏa cái lòng em đâu.

    Em gặp bạn chồng em là Tân. Người ta điển trai, có xe riêng, con nhà giàu lại đi học bên Tây về. Nhìn người ta lịch thiệp, lãng tử, lòng em ngưỡng mộ lắm. Rồi em mê Tân. Quyễn rũ Tân. Em trốn chồng em đi ngoại tình mà em còn tự cười cho là phải lắm, chồng em đúng là kẻ ngu thật. Nhưng đời người là trái đắng. Chồng em biết rồi. Tân phụ em, cười nhạt coi em như hạng gái đĩ. Em ê chề. Em điên. Em định theo Tân vào tận sài gòn trả thù nhưng người em không thấy. Tiền hết rồi, em sống sao? Em đi tiếp khách. Và sau cái lần đầu gặp khách ấy, đời em từ đó, nó xoay theo cái từ đĩ.

    Lúc tôi đọc đến giữa cái cuốn này, nếu VTP không phải đàn ông thì tôi sẽ nghĩ ông đang tả cái đời của ông đấy. Nhưng mà đọc đến cuối cuốn. Cái đoạn cuối Huyền nó dừng tay chắp bút, uể oải sau ba đêm kể chuyện đời em cho anh khách là người quen thủa cũ ấy. Tôi lại nghĩ, khéo cái con bé Huyền kia là có thật. VTP có khi cũng là một kẻ trong hai người khách ấy. Và ông là kẻ biên lại cuộc đời con bé qua lời kể rồi gói vào cái cuốn này.

    Thực thay, mỉa mai thay.
      1 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    Nhận xét bởi Bảo Bảo, vào ngày 16/07/2020
    “Làm đĩ” là một thiên tiểu thuyết phụng sự cái dâm? Nhưng mà, cái dâm, nó nghĩa là gì ấy nhỉ? Là gì mà người lớn cứ “ngại ngùng” khi nhắc đến? Là gì mà mỗi khi được trẻ con hỏi, nếu không gay gắt đến mức gặt phăng đi thì họ cũng sẽ trả lời theo kiểu “em bé sinh ra từ nách” hay “ ăn no quá thì có em bé”!? Người lớn đâu biết rằng cái “ngại ngùng” ấy, thêm chút dối trá cộng với một chút giả tạo của họ đã tác động đến trẻ con như thế nào!! Huyền đã là một đứa trẻ trong hoàn cảnh như thế. Cả cuộc đời Huyền là một vòng luẩn quẩn với chữ dâm. Huyền xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi. Rồi Huyền lấy chồng, chồng nàng giàu có và nàng được chồng chiều chuộng. Nhưng Huyền vẫn có nhân tình. Và sau cùng Huyền đã làm một con đĩ, một đứa con gái đĩ thõa. Chúng ta hoàn toàn có thể trách móc và khinh bỉ Huyền, nhưng nên hỏi vì đâu mà Huyền làm đĩ? Đồng ý rằng cuộc đời ta do ta làm chủ, quyết định làm gì đều là ở ta, nhưng ai dám nói môi trường sống, sự giáo dục từ gia đình và xã hội là không quan trọng? Cuộc đời Huyền giờ đây nào có khác một chiếc giày, “đi trên con đường lầy lội, ta cố tìm chỗ đất khô ráo cho khỏi bẩn đôi giày mới của ta… Nhưng nếu chẳng may cứ dẫm phải bùn? Còn giữ gìn được nữa, âu là thà cứ nhắm mắt bước liều đi”. Sao mà cuộc đời bất công đến thế? Sao cái màng trinh có uy lực đến thế? Sao cái sự dâm lại làm khổ Huyền đến thế? Huyền cũng muốn vẫy vùng, muốn đạp đổ cái định kiến xã hội, nhưng đã đến cơ sự này rồi thì đời Huyền coi như bỏ đi, âu có cái gì hữu ích còn sót lại thì đó là bài học cuộc đời Huyền. Nàng mong rằng nhờ câu chuyện đời nàng, nhờ cuốn sách này mà người ta nghiệm ra được những bài học có giá trị, chẳng hạn như việc giáo dục cái sự dâm cho trẻ con là đúng lắm, là nên làm lắm. Vũ Trọng Phụng cũng vậy, ông vẫn còn rất “hy vọng ở những người biết nghĩ”… Đọc văn Vũ Trọng Phụng có thứ gì đó vừa chua chát, vừa đắng cay nhưng cũng có chút gì đó bùi ngùi xúc động, những điều ông nói sao mà đúng quá, nó đi trước thời đại quá. Mình đã từng đọc cuốn Lục xì của ông, và nỗi ám ảnh về sự xuất sắc của Lục xì đã làm mình “ngại” đọc tác phẩm khác của người được mệnh danh là ông vua phóng sự đất Bắc này, mình sợ rằng sẽ chẳng có cuốn nào vượt được qua sự xuất sắc ấy nữa. Nhưng “Làm đĩ” đã không hề khiến mình thất vọng. Bên cạnh "Lục xì", thiên tiểu thuyết này xứng đáng là một trong những cuốn sách hay nhất viết về cái dâm không chỉ của riêng VTP mà của cả thế kỉ XX. Dành lời khen cho ông có lẽ luôn là thừa, chỉ mong rằng các tác phẩm của ông sẽ ngày càng được nhiều người đọc hơn nữa, đặc biệt là thế hệ trẻ, "những con người biết nghĩ", theo như cách nói của ông.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    Nhận xét bởi Min Xù, vào ngày 03/06/2020
    Không giống như cái tên của nó, tác phẩm này mang ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Ở lứa tuổi mới lớn , tôi tin rằng nếu các em không được giáo dục đầy đủ cả về thể xác lẫn tinh thần , rất có thể sẽ sa ngã . Điều này không chỉ xã hội hiện nay mới đề cập đến, mà từ những thập kỉ trước, Vũ Trọng Phụng đã có những suy nghĩ rất tiến bộ . Cuốn sách :" làm đĩ " nghe tên rất giật gân, nhưng thực tế lại mang nhiều giá trị đúng đắn . Nhân vật chính ở đây là Huyền , một cô gái xinh đẹp, học giỏi, lại sống trong một gia đình gia giáo . Thử hỏi, ai có thể tin ngày lớn lên , Huyền sẽ sa chân vào con đường làm gái nhảy, gái bao . Nhưng vì gia đình không giáo dục cho Huyền một lối sống đúng đắn về giới tính, luôn giấu kín những quan hệ nam nữ , sự tò mò cộng với đòi hỏi thể xác tuổi dậy thì đã khiến Huyền theo chân những người tình và trượt dài trên con đường nhục dục . Xót xa thay . Bởi vậy , chúng ta cần có cách chăm lo cho đời sống tình cảm , sự phát triển trong cơ thể của các em ở tuổi mới lớn, đừng vì những cổ hủ mà đánh mất đi nhân cách của thế hệ trẻ .
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Hoàng Mann, vào ngày 16/05/2020
    Quí và nhân vật "tôi" cùng đi hưởng những lạc thú nhân một dịp Quý lên Hà Nội gặp bạn. Cả hai cùng đến chốn "lầu xanh" và bất ngờ gặp Huyền-vốn đã từng là thiên kim tiểu thư này lại sa vận dấn thân vào chốn kỹ nữ. Ba ngày lưu lại nơi đây là 3 ngày Quý cùng "tôi" lắng nghe câu chuyện của cuộc đời Huyền. Huyền vốn là cô tiểu thư giỏi giang xinh đẹp nên được rất nhiều người yêu mến. Từ nhỏ Huyền đã có tính rất hay tò mò. Chính tính cách này đã thay đổi cuộc đời huyền mãi mãi. Một câu hỏi từ thuở bé thơ rằng "em bé được sinh ra như thế nào" đã khơi nguồn cho sự sa đọa của Huyền. Không được người lớn trong gia đình giải thích, Huyền đã tìm hiểu vấn đề này với những người bạn học của mình. Vậy nhưng với bề ngoài trong sáng lại thêm vẻ dịu dàng và thành tích học tập đáng ngưỡng mộ thì Huyền vẫn trở thành niềm ao ước của mọi chàng trai. 16 tuổi Huyền đã thôi học. bản tính tò mò và thời vận xã hội thay đổi đã khiến cuộc đời Huyền đi lối rẽ khác: đắm chìm vào tiệc tùng trai gái,... Chuyển biến xã hội ấy chính là công cuộc du nhập phương Tây hay còn gọi là trào lưu Tân thời. từ đây cuộc đời tình ái của Huyền gặp nhiều trắc trở để rồi cuối cùng rơi vào kiếp bán thân...
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    Nhận xét bởi Nguyễn Linh, vào ngày 12/05/2020
    Quí và nhân vật "tôi" cùng đi hưởng những lạc thú nhân một dịp Quý lên Hà Nội gặp bạn. Cả hai cùng đến chốn "lầu xanh" và bất ngờ gặp Huyền-vốn đã từng là thiên kim tiểu thư này lại sa vận dấn thân vào chốn kỹ nữ. Ba ngày lưu lại nơi đây là 3 ngày Quý cùng "tôi" lắng nghe câu chuyện của cuộc đời Huyền. Huyền vốn là cô tiểu thư giỏi giang xinh đẹp nên được rất nhiều người yêu mến. Từ nhỏ Huyền đã có tính rất hay tò mò. Chính tính cách này đã thay đổi cuộc đời huyền mãi mãi. Một câu hỏi từ thuở bé thơ rằng "em bé được sinh ra như thế nào" đã khơi nguồn cho sự sa đọa của Huyền. Không được người lớn trong gia đình giải thích, Huyền đã tìm hiểu vấn đề này với những người bạn học của mình. Vậy nhưng với bề ngoài trong sáng lại thêm vẻ dịu dàng và thành tích học tập đáng ngưỡng mộ thì Huyền vẫn trở thành niềm ao ước của mọi chàng trai. 16 tuổi Huyền đã thôi học. bản tính tò mò và thời vận xã hội thay đổi đã khiến cuộc đời Huyền đi lối rẽ khác: đắm chìm vào tiệc tùng trai gái,... Chuyển biến xã hội ấy chính là công cuộc du nhập phương Tây hay còn gọi là trào lưu Tân thời. từ đây cuộc đời tình ái của Huyền gặp nhiều trắc trở để rồi cuối cùng rơi vào kiếp bán thân...
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    Nhận xét bởi Tuấn, vào ngày 29/03/2020
    Không giống như cái tên của nó, tác phẩm này mang ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Ở lứa tuổi mới lớn , tôi tin rằng nếu các em không được giáo dục đầy đủ cả về thể xác lẫn tinh thần , rất có thể sẽ sa ngã . Điều này không chỉ xã hội hiện nay mới đề cập đến, mà từ những thập kỉ trước, Vũ Trọng Phụng đã có những suy nghĩ rất tiến bộ . Cuốn sách :" làm đĩ " nghe tên rất giật gân, nhưng thực tế lại mang nhiều giá trị đúng đắn . Nhân vật chính ở đây là Huyền , một cô gái xinh đẹp, học giỏi, lại sống trong một gia đình gia giáo . Thử hỏi, ai có thể tin ngày lớn lên , Huyền sẽ sa chân vào con đường làm gái nhảy, gái bao . Nhưng vì gia đình không giáo dục cho Huyền một lối sống đúng đắn về giới tính, luôn giấu kín những quan hệ nam nữ , sự tò mò cộng với đòi hỏi thể xác tuổi dậy thì đã khiến Huyền theo chân những người tình và trượt dài trên con đường nhục dục . Xót xa thay . Bởi vậy , chúng ta cần có cách chăm lo cho đời sống tình cảm , sự phát triển trong cơ thể của các em ở tuổi mới lớn, đừng vì những cổ hủ mà đánh mất đi nhân cách của thế hệ trẻ .
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi thảo, vào ngày 10/12/2019
    Cuộc đời con người, nếu ta không tìm hiểu cho rõ, thì ta chỉ nhìn thấy cái xấu, mà không bao giờ hiểu được nguyên do, sẽ không bao giờ hiểu được tiếng van kêu của họ để mà thông cảm. Bằng ngòi bút sắc sảo, và lối viết lôi cuốn, cuốn sách chính là cuốn tự truyện của một cô gái trong cuộc. mà từ đó chĩnh ta thấy rõ sự lênh đênh, tủi nhục của một đời người từng là lá ngọc cành vàng, một tiểu thư khuê các được gọi với cái tên nàng thơ. Cuộc đời bất công không. Tôi hẳn nghĩ đó là không. Bởi lẽ cái gì xảy ra đều có nguyên do của nó. Vũ Trọng Phụng đã viết nó để gửi đến tất cả mọi người. Tất cả mọi người dều nên đọc nó. Đây thực sự là một cuốn sách đáng suy ngẫm.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi hương hồng, vào ngày 23/08/2019
    Nhan đề của tác phẩm khá lạ, có vẻ nhiều người nghe qua sẽ ái ngại mà không chọn đọc. Nhưng vì quá hâm mộ ngòi bút của Vũ Trọng Phụng mà mình quyết định chọn cuốn sách này. Kể về câu chuyện đời mình Huyền có chút đáng trách nhưng lại thật sự rất đáng thương. Được học hành tử tế, sống trong gia đình có vị thế, Huyền là niềm mơ ước của biết bao cô gái mới lớn. Cô kiêu kì, xinh đẹp, có học thức...những tưởng người con gái ấy sẽ có một gia đình giản dị êm ấm và hạnh phúc bên người mình yêu. Nhưng không. Dòng đời xô đẩy, một phần vì Huyền không được giáo dục giới tính từ nhỏ, người lớn luôn luôn lảng tránh sự hiếu kì của cô bé và cả khi dậy thì những xúc cảm, những tò mò tuổi trẻ, tất cả nhào nặn nên một người con gái luôn khao khát thể xác. Cuộc đời Huyền như những mảnh vỡ chắp vá, những lỗi lầm tủi nhục, những sa đọa đáng hờn trách. Không những câu chữ dung tục, không câu khán giả một cách rẻ tiền. Sáng tác của Vũ Trọng Phụng có giá trị đến cả hiện tại. Rất đáng để ngưỡng mộ và nể phục một nhà văn có tầm nhìn sâu sắc như thế!
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Nguyễn Thị Trúc Hương, vào ngày 07/08/2019
    Đây là một tác phẩm kinh điển của làng văn học Việt Nam. Tác phẩm " làm đĩ" được Vũ Trọng Phụng dẫn dắt hết sức tài tình. Truyện nói lên bối cảnh ngày trước một cách vô cùng chân thực. Nội dung xoay quanh người phụ nữ thời xưa. Người phụ nữ lúc nào cũng chịu nhiều oan ức , tủi thân. Họ chẳng có tiếng nói của bản thân. Họ luôn chịu sự bất công. Trong lòng họ mong muốn một cuộc sống tươi đẹp. Nhưng cảnh đời luôn chèn ép họ vào sự khốn cùng. Phụ nữ là người được nâng niu. Không nên đánh phụ nữ dù chỉ là một cành hoa. Ta không nên phân biệt đối xử với họ. Truyện truyền tải những thông điệp sâu sắc về con người. Khi đọc khiến bao nhiêu cảm xúc ùa về. Tôi thật sự thích quyển sách này.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Obook Editor, vào ngày 11/03/2019

    Các bạn đọc sách vì điều gì?còn tôi đọc sách là bởi vì tôi muốn cảm nhận được hơi thở của cuộc sống , tôi muốn biết tại sao con người lại luôn muốn hi sinh vì những người quan trọng của mình đến vậy?và cho tới tận bây giờ tôi vẫn đi tìm lẽ sống của mình...

    Tôi đọc sách từ khi năm tôi học lớp 2, lúc bắt đầu bập bẹ từng câu chữ câu thơ

    "Ai làm cho khói lên trời

    Cho mưa xuống đất?cho người biệt ly?

    Ai làm cho nam bắc phân kỳ?

    Cho hai hàng lệ đầm đìa chứa chan..."

    Vào lúc đó mẹ tôi đã bắt đọc rất rất nhiều sách,gần như mọi sách văn học: Dế mèn phưu lưu kí , truyện cổ grim...cho tới Don Quixote,Tắt Đèn,Những Người Khốn Khổi,Làm Đĩ,Sống Mòn,nhật ký Đặng Thùy Trâm... Tôi được mẹ tôi dạy dỗ và giải thích từ ý nghĩa một,có lẽ vì thế mà tôi biết được cảm giác đau khổ trước nỗi bất hạnh của người khác ,biết sung sướng trước niềm hạnh phúc của những người xung quanh,hơn thế nữa-thầy của tôi đã kể cho tôi nghe những câu chuyện của chiến tranh,những người đã ngã xuống vì tổ quốc,có người đồng đội ngã xuống trước mặt thầy,thầy khóc...càng làm tôi hiểu hơn được nỗi đau buồn của cái chết,bi kịch của chiến tranh nó đốt cháy người ta tới mức nào...những điều đó càng làm tôi thêm yêu cuộc sống này,càng tin yêu ,càng yêu thương mọi người xung quanh nhiều hơn,thế nhưng có người lại bảo tôi rằng "người nào càng tin yêu cuộc sống nào bao nhiêu,càng trân quý sinh mạng sống bao nhiêu thì cuộc đời người đó sẽ càng đau đớn tột cùng bấy nhiêu" và bi kịch sắp sửa xảy ra...

    Càng ngày lớn lên, các bạn thân của tôi càng phải bỏ học nhiều bấy nhiêu,gia đình quá khó khăn,các bạn ấy ko thể tiếp tục đi học ,những giọt nước mắt chia ly,những nỗi buồn đó như thể những cơn gió chuẩn bị một cơn bão đang dần tới.Cơn bão đó đã tới trong một buổi chiều hè nắng vàng oi ả soi suốt con đường QL1A,tôi nhớ như in bầu trời hôm ấy xanh ngắt một màu ,có những đám mây trắng đầy hình thù nhẹ nhàng trôi cùng cơn gió biển thổi vào đất liền,chính chiều hôm đó tôi đã nhìn thấy bạn thân của mình chết trước mặt mình , chính mắt tôi nhìn thấy mà bản thân chỉ có biết đứng nhìn ,tôi hoảng loạn và đau đớn , người từng chia đôi củ khoai với tôi, cắn bẻ đôi chiếc bánh đa nướng..mọi thứ đều biến mất trước mắt tôi...mọi thứ.Sau một năm tôi quyết định rời xa gia đình của mình để cố gắng chuộc lại lỗi lầm đó,tôi ra đi để tìm cho mình câu trả lời cho nỗi đau ấy "tại sao con người ta lại luôn muốn hi sinh vì người khác đến như vậy?" tôi đã ra đi để tìm kiếm câu trả lời

    Trong suốt thời gian tôi học tập một mình , tôi đã tiếp xúc với các tác phẩm của Nguyễn Minh Châu và Lưu Quang Vũ càng làm cho tôi thêm nhiều cảm xúc, càng không hiểu sao người đàn bà làng chài lại mạnh mẽ đến như thế,sao nàng Sita lại có thể đức hy sinh cao cả và tinh thần dám xả thân vì hạnh phúc của người mình yêu đến như thế ?tại sao Thị Nở và Chí Phèo lại tin mình được yêu ,luôn hướng về cái thiện và tìm lại lẽ sống của mình đến như vậy?các tác phẩm đó xoáy sâu vào con người,xoáy sâu vào cuộc sống con người,xoáy vào tâm trí và những nỗi đau của tôi...tôi vẫn loay hoay và loay hoay mãi.

    Trong một khoảng thời gian ngắn, tôi đã làm quản lí một quán karaoke,một quán karaoke có những tay vịn và rót bia,có những "làm đĩ" bị xã hội coi thường và rẻ rúng.Những lúc vắng khách tôi ngồi nói chuyện với các em ấy , đa phần chỉ sinh năm 2000,các em ấy vừa nói vừa bật khóc với tôi rằng "Không ai muốn làm cái nghề này đâu anh ạ, chẳng ai muốn cả nhưng bọn em biết phải làm thế nào bây giờ ạ?Gia đình em,mẹ thì bị ốm nằm liệt giường,bố thì bỏ nhà ra đi biệt tích,còn em trai em thì đang học lớp 1,bằng mọi giá em phải cho nó đi học ,giúp đỡ mẹ em",vào lúc đó tôi nhận ra rằng cuộc sống mỗi ngày của các em ấy đã là một cuộc chiến , một cuộc chiến mà chẳng ai trong các em muốn dành chiến thắng cả,một cuộc chiến mà mục tiêu chỉ là sống còn,mục tiêu chỉ là bảo vệ cho một mầm non tương lại đang dần lớn lên,một cuộc chiến dành cho hi vọng,dành cho tương lai...và những điều đó lại khắc sâu thêm vào tâm trí tôi một câu hỏi "tại sao?".

    Cuộc sống cuả tôi cứ thế trôi,tôi tìm cách yêu thương mọi người,chuộc lại lỗi lầm của tôi,suốt bao năm tôi đi học một mình Thế nhưng bỗng nhiên một ngày như bao ngày khác , tôi lang thang trên mạng,và tôi gặp được nét chữ của em,nét chữ của một người nhưng mang hình dáng của một thiên thần,vào lúc đó tôi đã yêu,và tôi đã thực sự yêu,cuộc đời của tôi bõng nhiên trở nên hạnh phúc,xua tan đi những nỗi đau của tôi,đánh tan bóng tối xung quanh tôi,giống như Victor Hugo từng viết " Làm thế nào mà môi họ gặp nhau? Làm thế nào mà chim hót, tuyết tan, hoa hồng nở và bình minh bừng sáng sau những hàng cây ảm đạm trên đỉnh đồi đang run rẩy? Một nụ hôn, và chỉ vậy thôi.".Đó là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời tôi,và bất chợt tôi nhận ra được tin rằng ta đã yêu đó là một niềm hạnh phúc không thể thốt thành lời,nó không thễ diễn tả băng ngôn ngữ được nữa.

    Người yêu tôi cũng ham mê đọc sách,cũng ở trong group này và chính vì thế cô ấy cũng cảm nhận được nỗi đau xung quanh mình và chính bản thân em cũng khóc cho chính gia đình em.Tôi ở xa không thể ở bên cạnh cô ấy vào lúc này,chỉ thấy em khóc ,tôi như muốn xé lòng , cô ấy không có bạn,gia đình ruồng bỏ và cô ấy khóc ,tim tôi như muốn vỡ tan ra,tôi có thể chịu muôn ngàn sự đau đớn trên cõi nhân gian này ,nhưng tôi không thể chịu được nước mắt của người con gái tôi yêu,và vào lúc đó tôi đã hiểu sao con người ta lại muốn hi sinh vì những người quan trọng của mình đến thế,sao con người lại luôn muốn hi sinh vì người khác đến vậy?đó là bởi vì tình yêu,nhưng tình yêu của tôi có lẽ không bằng Ngạn dành cho Hà Lan cũng chẳng thể so sánh với Kiều và Kim Trọng và càng không thể hơn Chí Phèo và Thị Nở được tuy nhiên được yêu em cùng được em hồi đáp đó là niềm hạnh phúc như trong cơn mơ chưa bao giờ tôi dám nghĩ tới , tôi rất hạnh phúc vì thế xin em hãy chia sẻ những nỗi đau đó với anh ,chia sẻ những nỗi đau cuộc sống những giọt nước mắt đó với em , nếu đó là một phần tội lỗi của thế giới này vậy thì hãy để anh làm tội nhân của thiên cổ,gánh vác những điều đó cho em,xin được yêu em bằng cả sinh mệnh của mình bởi vì em và sách chính là lẽ sống của cuộc đời anh ....
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi hyyyy, vào ngày 25/02/2019
    Ở lứa tuổi mới lớn , tôi tin rằng nếu các em không được giáo dục đầy đủ cả về thể xác lẫn tinh thần , rất có thể sẽ sa ngã . Điều này không chỉ xã hội hiện nay mới đề cập đến, mà từ những thập kỉ trước, Vũ Trọng Phụng đã có những suy nghĩ rất tiến bộ .
    Cuốn sách :" làm đĩ " nghe tên rất giật gân, nhưng thực tế lại mang nhiều giá trị đúng đắn . Nhân vật chính ở đây là Huyền , một cô gái xinh đẹp, học giỏi, lại sống trong một gia đình gia giáo . Thử hỏi, ai có thể tin ngày lớn lên , Huyền sẽ sa chân vào con đường làm gái nhảy, gái bao . Nhưng vì gia đình không giáo dục cho Huyền một lối sống đúng đắn về giới tính, luôn giấu kín những quan hệ nam nữ , sự tò mò cộng với đòi hỏi thể xác tuổi dậy thì đã khiến Huyền theo chân những người tình và trượt dài trên con đường nhục dục . Xót xa thay . Bởi vậy , chúng ta cần có cách chăm lo cho đời sống tình cảm , sự phát triển trong cơ thể của các em ở tuổi mới lớn, đừng vì những cổ hủ mà đánh mất đi nhân cách của thế hệ trẻ .
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Obook Editor, vào ngày 31/12/2018

    Một sự ngả nón cúi chào đối với nhà văn họ Vũ. "Làm đĩ" được sáng tác năm 1936, nhưng tính hiện thực và trào phúng thì vẫn còn giá trị tới ngày hôm nay. Tác phẩm là hồi chuông cảnh tỉnh cho các bậc cha mẹ về cách giáo dục giới tính cho con cái.

    Đọc tác phẩm trên mà bản thân cũng có chút giật mình: Sau gần 70 năm, xã hội của chúng ta dẫu có tiến bộ hơn nhiều so với thời kì trước, vấn đề GD giới tính vẫn luôn là một vấn đề nhạy cảm; và phụ huynh, dù đã có cái nhìn thoáng hơn, hầu như vẫn sử dụng một cái approach cũ để truyền đạt cho con trẻ những vấn đề hết sức cơ bản này.

    Nễu Vũ Trọng Phụng mà là một nhà văn hiện đại, mình đảm bảo bao hot vì:

    + Khả năng giật tít: súc tích, gây sự tò mò vừa phải, khiến độc giả hứng thú.

    + Nội dung: Tuy bàn về cái sự dâm cơ mà đố bạn tìm được cảnh nào nó miêu tả cái sự dâm như mớ văn chương 3 xu hiện tại đấy =))

    + Giọng văn: có nhẹ nhàng hơn Số đỏ nhưng vẫn mang chất trào phúng sâu sắc. Thậm chí ở cái thời này ng ta viết trào phúng nghe có vẻ hay hay vui vui nhưng chắc chưa đủ độ "thâm".

    Túm lại là bác strategic thinking vờ lờ.....
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Obook Editor, vào ngày 23/12/2018

    Trong những tiểu thuyết của Vũ Trọng Phụng mà tôi đã đọc, “Làm đĩ” là cuốn tôi không thích nhất, dù nó cũng đưa ra một bài học đến nay vẫn vẹn nguyên giá trị: Tầm quan trọng của giáo dục giới tính. Cái tiêu đề gây sock của nó hẳn làm nhiều người tò mò nên tìm đọc. Tôi khi ấy cũng vậy.

    Sách kể về cô gái tên Huyền. Cô xinh đẹp và vốn là con nhà danh giá, được bao chàng trai si mê, theo đuổi. Một trong những chàng trai ấy là Quý.

    Trong một lần Quý cùng bạn- nhân vật xưng “tôi” trong truyện vào nhà chứa để tận mắt xem “trình độ mãi dâm” đất kinh kỳ đã tới mức độ nào. Ả gái nhảy được gọi đến phục vụ lại chính là Huyền- “nàng thơ” mà Quý đắm đuối khi xưa. Quá bẽ bàng trước sự trêu ngươi của số phận, Huyền đã bộc bạch cùng Quý và bạn Quý câu chuyện đời mình.

    Sự sa ngã của Huyền bắt đầu từ những tò mò tâm sinh lý không được giải thích ngay từ khi còn nhỏ. Huyền sinh ra trong một gia đình có cha làm việc cho Tây nhưng lại cực kỳ cổ hủ. Từ nhỏ cô đã luôn bị người lớn lảng tránh và nạt nộ khi thắc mắc về những vấn đề giới tính. Chính sự tò mò ấy cộng với những ham muốn của tuổi dậy thì khiến Huyền dần sa vào lưới tình của những người đàn ông để rồi càng ngày, cô càng trượt dài trên con đường nhục dục…

    “Làm đĩ” phơi bày bức tranh hiện thực tại nước ta buổi giao thời, giữa một bên là văn minh phương Tây đang tràn tới, một bên là văn hóa truyền thống nghìn năm vẫn đang hiện hữu. Bối cảnh xã hội ấy đã góp phần đẩy những cô gái như Huyền vào bước đường “làm đĩ”.

    Tiểu thuyết vừa là câu chuyện mang tính nhân bản, vừa là bức tranh hiện thực của buổi giao thời. Bất chấp những ý kiến cho rằng tác phẩm dâm uế, thì Làm đĩ vẫn là tiếng nói thức tỉnh xã hội. Có điều, nó không xuất sắc bằng những tác phẩm khác của Vũ Trọng Phụng.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Joey Gie , vào ngày 02/12/2018 Đã mua hàng
    Cả nội dung lẫn hình thức đều mang cho người đọc một sự thích thú. Rất đặc biệt. Với mô típ đầy tính hiện thực và trào phúng tác phẩm đã đem đến cho ta một cách nhìn mới về những con người đã và đang khuất lấp trong bóng tối.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Ngọc, vào ngày 19/11/2018
    Sách kể bằng ngôi một, nhưng ngôi một này lại viết về cuốn nhật kí của người khác với cách kể đặt người đó là ngôi một. Vậy là vẹn đường lột tả được hết tâm lí nhân vật từ hai phía.

    Sách vẫn còn nguyên giá trị đến ngày hôm nay. Tóm chung lại thì nên giáo dục giới tính cho con trẻ, việc đó chẳng có gì là vẽ đường cho hươu chạy. Những con người với danh xưng người lớn không nên kín kẽ chuyện "tình dục" khi nói chuyện với con trẻ, nhưng lại lấy nó ra làm trò đùa thô tục với nhau. Chẳng có chuyện gì là "tự khắc lớn lên con sẽ hiểu cả".

    Cô gái trong cuốn truyện này, vì nghe mẹ kể "ăn no sẽ đẻ em bé", nên khi thấy người họ hàng xa đến ăn cỗ mà ăn nhiều, cô bé đã nói: "Cô ăn nhiều vậy là lại đẻ em bé đấy". Cách hành xử tồi tệ nhất mà chân thực nhất được tác giả viết nên đó là: người bố vác roi ra đánh cho 1 trận và quát rằng: đồ mất dạy

    Ấy cứ thử tự hỏi ai dạy mà mất nhỉ !

    Lựa chọn giữa việc bố mẹ dạy con về giới tính hay để xã hội dạy thay là tùy lựa chọn của mỗi gia đình thôi.

    Thêm nữa, hàng xóm không sống hộ mình, nên đừng vì hàng xóm rèm pha mà đày đọa cả cuộc đời mình.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Vân , vào ngày 17/11/2018
    Tác phẩm trước kia từng bị cấm bởi cái người ta gọi là tình dục có trong đó và được xem là tác phẩm đồi trụy bị Pháp cấm lưu hành. Nhưng với tôi đây lại là tác phẩm có giá trị bởi tác phẩm nói lên lối dạy con theo một khuôn mẫu cứng ngắc, nói là dạy con nhwung chỉ là chạy theo cái trào lưu thời bấy giờ. Nhân vật chính của truyện là Huyền, Huyền là con nhà gia giáo, nhà em cũng giàu và có địa vị trong xã hội, em được ăn học đàng hoàng nhưng ngay từ nhỏ bởi cái tính hiểu kì và tò mò, em hỏi nhiều câu hỏi nhưng người lớn không chịu nói thật để răn dạy em mà lại xem những câu hỏi ấy nhưu sự nhục mạ, bởi vậy mà từ cái tuổi 12 ấy, em và thằng bạn là làm những việc không nên làm.. rồi cuộc đời em từ đó đi theo một lối rẽ khác, em làm cái nghề được coi là tục tĩu và ghê tởm nhất - làm đĩ
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    Hay

    Nhận xét bởi Anh, vào ngày 06/11/2018
    Huyền là con nhà gia giáo, được ăn học nhưng rồi sao, em yêu Lưu nhưng lại bị ép lấy người khác, rồi em thất thân, người yêu em tự tử chẳng ai dẫn em đi trốn, em phải tới nhà chồng trong cái nơm nớp lo sợ nhưng rồi chồng em lại là kẻ mắc bệnh giang mai, cái kẻ ấy em tự nghĩ mình vẫn còn thanh cao chán. Em có lẽ đã mất đi cái vẻ ngây thơ từ ngày ấy, từ ngyaf em gặp Tân, bạn của chồng em rồi sa vào lưới tình đầy tội lối mà chẳng hay biết rằng cái con người ấy chẳng hề yêu thương em mà chỉ đùa bỡn, tình cái hoan lạc từ em. Thế rồi em bị phát hiện ngoại tình, trốn đi tìm con người bạc bẽo kia, hết tiền em làm cái nghề nhớ nhuốc ấy. Từ đó em đã đánh mất hoàn toàn bản thân.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Hoa Xương Rồng Nhỏ , vào ngày 24/10/2018
    Nhân vật chính của thiên truyện là Huyền - vốn cũng con nhà danh giá, đã từng là nàng thơ của biết bao chàng trai cùng trường - giờ lại thành ả gái nhảy được gọi đến phục vụ chính một trong những kẻ đắm đuối mình khi xưa. Số phận trớ trêu khi sắp đặt cuộc gặp bẽ bàng này nhưng cũng phải cảm ơn số phận bởi nhờ nó mà cô bộc bạch được đời mình và cảnh tỉnh đời người khác. Sự sa ngã của cô bắt đầu đơn giản bởi những ham muốn đụng chạm không được hướng dẫn đúng đắn, những tò mò tâm sinh lý không một ai giải thích rõ ràng. Đương nhiên không phải ai không có sự dẫn dắt đúng cũng sa ngã nhưng thế gian biết bao người, sao tránh khỏi có vài kẻ yếu lòng. Huyền là một kẻ yếu lòng như thế. Cũng không hẳn cô hư hỏng vì những buổi học nhẩy đầm với những đụng chạm nóng bỏng trên da thịt. Cũng không phải vì những ham muốn không thể thỏa mãn bởi người chồng bệnh tật. Một phần của sự hư hỏng nằm trong bản chất của cô. Một phần vì ám ảnh ấu thơ và những kiến giải sai lệch trong độ tuổi dậy thì nhiều thắc mắc mà không bao giờ được giải đáp. Cô tìm kiếm câu trả lời bên ngoài, những câu trả lời hướng cô trượt trên con đường nhục dục bởi nó dạy cô không cần kiềm chế. Bởi nó cho cô biết nhân danh ái tình thì chẳng còn đúng sai...
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo
    Nhận xét bởi Bảo Trân, vào ngày 22/06/2017 Đã mua hàng
    Về sản phẩm thì mẫu sách như vậy sẽ khó bị làm cong, mình rất thích! về tác phẩm thì mình nghĩ là thực sự sẽ rất tiếc nếu bỏ qua nó. Rất thực, rất đời thường, mang hết cái không khí của thời ấy, hoàn toàn không hề "có cái sự dâm" như tựa của nó.
      0 lượt thích. Thích hoặc Báo cáo

    19 đơn hàng

    Nhận xét của bạn cho sản phẩm này

    Chỉ có thành viên mới có thể viết nhận xét. Vui lòng đăng nhập hoặc đăng ký.

    ×

    Vui lòng nhập Email để nhận thông báo.

    ×

    • Gợi ý dành riêng cho bạn
    • Sách đang theo dõi