Mã hàng | 8936066702539 |
---|---|
Tên Nhà Cung Cấp | Alpha Books |
Tác giả | Lý Địch An |
NXB | Lao Động |
Năm XB | 12/2014 |
Trọng lượng (gr) | 350 |
Kích Thước Bao Bì | 13x20.5 |
Số trang | 284 |
Hình thức | Bìa Mềm |
Sản phẩm bán chạy nhất | Top 100 sản phẩm Tiểu thuyết bán chạy của tháng |
Giá sản phẩm trên Fahasa.com đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như Phụ phí đóng gói, phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh,...
Chính sách khuyến mãi trên Fahasa.com không áp dụng cho Hệ thống Nhà sách Fahasa trên toàn quốc |
Bốn tập trong bộ sách Hồi ức Long Thành kể lại một loạt câu chuyện về sự trưởng thành theo năm tháng của bốn anh em họ Trịnh: Trịnh Tây Quyết, Trịnh Đông Nghê, Trịnh Nam Âm và Trịnh Bắc Bắc. Trong môi trường đô thị hóa, mỗi nhân vật có một cuộc sống riêng ở những hoàn cảnh gia đình và môi trường khác nhau. Họ phải trải qua những thay đổi không ngừng trong học tập, sinh hoạt, tình cảm và công việc. Mỗi người phải đối mặt với vô vàn sự kiện xảy đến như mâu thuẫn trong gia đình, những trắc trở trong tình yêu đôi lứa, cách đối nhân xử thế, hoặc những bài học về sự trưởng thành…
Cuốn sách là một hiện thực xã hội khắc nghiệt đến nỗi nghẹt thở. Từng câu chữ của tác giả miêu tả nội tâm giằng xé của từng nhân vật khiến người đọc phải cảm thấy cùng uất hận, cùng đau xót, cùng nuối tiếc, cùng bàng hoàng theo từng trang sách.
Những éo le, những trắc trở, những nút thắt mở trong tình tiết như gieo vào lòng người một nỗi u ám, một nỗi ám ảnh bất tận. Buông sách rồi mà tâm trí vẫn phải xoáy sâu vào những hình ảnh trong truyện, bởi nó quá giống với đời thường, và nó chính là đời thường.
“Anh giống như cứ mãi nằm dưới đấy sâu của giấc ngủ vậy – giấc ngủ đã ăn hết tay anh, chân anh, xương sườn anh, tim anh, phủ tạng anh, và đương nhiên cũng ăn hết luôn cả cảm giác đau đớn của anh nữa. Ban đầu anh còn nghe thấp thoáng tiếng nhấm nuốt khe khẽ, sau đó cả thính giác cũng bị nuốt chửng. Tiếc thay linh hồn anh lại là món canh cuối cùng được dọn lên trong buổi tiệc, nó chỉ có thể lặng lẽ đứng đó để chứng kiến tất cả mọi thứ bị nuốt mất.”
…
Tôi biết kết cục của truyện có lẽ rất thê lương, nhưng ở cái thị trấn nhỏ tĩnh mịch trong giấc mơ của cô bé ấy, bầu trời luôn có một màu xanh biếc. Cái gọi là “trời xanh” – có lẽ chính là sự trong sáng đến nỗi khiến người ta phải kính sợ. Dưới bầu trời trong xanh biêng biếc ấy, tất cả mọi hy vọng cũng như tuyệt vọng của chúng ta đều vô cùng nhỏ bé!